Eric Nguyen's profile

Book Illustration - "Là Vì Con Tim Anh Rung Lên"

Content Illustrations 
Brief: Cho nên em à, chúng mình đừng ở đây lo về chuyện sẽ già đi, đừng sợ tuổi 25 của em đang dần kết thúc. Trời đang xanh ngắt không một gợn mây còn nắng thì chiếu vàng những ngôi nhà và hàng cây xinh đẹp bên sông Seine. Nếu em thức dậy mỗi ngày, được sống với người em thương, làm những thứ mang lại cho em hạnh phúc, đi tới một vùng đất lạ mà mình luôn mơ  đến, thỉnh thoảng thử cái việc điên rồ mà em chưa từng làm, thì chẳng phải mỗi khoảnh khắc của cuộc sống đều là tuổi trẻ hay sao? (Như Một Buổi Chiều Paris)
Brief: Quả bóng bay nếu em cứ giữ chặt mãi cho mình thì sớm hay muộn cũng thành một mảnh cao su quắt queo nằm chỏng chơ trong một góc nhà. Cái khoảnh khắc huy hoàng nhất của quả bóng có lẽ trớ trêu thay lại là lúc ta lơ là để nó tuột khỏi tay.

Ta buồn, ta tiếc, rồi cứ thế nhìn mãi theo cái thứ đang bay lên thật cao. Chính giây phút ấy ta nhận ra là đời sống này còn có điều để mất, còn có thứ ta muốn giữ lại cho mình. Sau này mọi chuyện đã nguôi ngoai, có lúc nhìn lại những nỗi đau em sẽ thấy nó quả thực là một điều tuyệt đẹp. (Yêu Tựa Mặt Trời. Buồn Như Bão Tố) 
Brief: Có những kẻ trên đời này khi sinh ra hẳn đã bị ông trời viết lên vận số để họ cả đời phải cô độc. Cho dù họ có hay không tỏ ra với thế giới bên ngoài sự yếu đuối. Cho dù bản thân họ có hay không chọn sự cô đơn. Cho dù họ có hay không cố nói ra cái niềm đau dai dẳng của những đêm lẻ loi một mình. Tôi thấy thương họ, và tôi cũng thấy thương bản thân mình. (Được Bớt Cô Đơn Đi Một Chút)
Brief: Nhưng chắc tôi sẽ không bao giờ quên cảm giác đứng đó, nhìn theo một mảnh tâm hồn mình đang đi xa dần. Sau lưng người ấy, con đường dài theo từng bước chân với những yêu thương và kỷ niệm đã qua, với tương lai ta cùng mường tượng ra nhưng từ chính giây phút này là khép lại. Cơ thể phản ứng với mất mát trong tim, bụng quặn lên đến mức buồn nôn, ta chỉ muốn nấc lên giữa con phố đông người mà không được phép. Rồi khi người ta đi khuất, ta chạy vội về nhà, đóng cửa lại, và oà khóc. (Nhà)
Brief: Nhưng chắc tôi sẽ không bao giờ quên cảm giác đứng đó, nhìn theo một mảnh tâm hồn mình đang đi xa dần. Sau lưng người ấy, con đường dài theo từng bước chân với những yêu thương và kỷ niệm đã qua, với tương lai ta cùng mường tượng ra nhưng từ chính giây phút này là khép lại. Cơ thể phản ứng với mất mát trong tim, bụng quặn lên đến mức buồn nôn, ta chỉ muốn nấc lên giữa con phố đông người mà không được phép. Rồi khi người ta đi khuất, ta chạy vội về nhà, đóng cửa lại, và oà khóc.(Gửi Những Điều Tốt Đẹp) 
Brief: Nhưng chắc tôi sẽ không bao giờ quên cảm giác đứng đó, nhìn theo một mảnh tâm hồn mình đang đi xa dần. Sau lưng
người ấy, con đường dài theo từng bước chân với những yêu thương và kỷ niệm đã qua, với tương lai ta cùng mường tượng ra nhưng từ chính giây phút này là khép lại. Cơ thể phản ứng với mất mát trong tim, bụng quặn lên đến mức buồn nôn, ta chỉ muốn nấc lên giữa con phố đông người mà không được phép. Rồi khi người ta đi khuất, ta chạy vội về nhà, đóng cửa lại, và oà khóc. (Là Vì Con Tim Anh Rung Lên) 
Brief: Nhưng chắc tôi sẽ không bao giờ quên cảm giác đứng đó, nhìn theo một mảnh tâm hồn mình đang đi xa dần. Sau lưng
người ấy, con đường dài theo từng bước chân với những yêu thương và kỷ niệm đã qua, với tương lai ta cùng mường tượng ra nhưng từ chính giây phút này là khép lại. Cơ thể phản ứng với mất mát trong tim, bụng quặn lên đến mức buồn nôn, ta chỉ muốn nấc lên giữa con phố đông người mà không được phép. Rồi khi người ta đi khuất, ta chạy vội về nhà, đóng cửa lại, và oà khóc. (Con Đường Nước Mắt Rơi Và Cơn Bão Trên Bờ Vịnh
Cover Illustration Options
Option 1: Mint background, Blue pilot jacket 
Option 1: Tan background, Blue pilot jacket 
Option 1: Light brown background, Brown pilot jacket 
Option 2: Final (Demo) 
Photo: Bloom Books
Book Illustration - "Là Vì Con Tim Anh Rung Lên"
Published:

Book Illustration - "Là Vì Con Tim Anh Rung Lên"

Published:

Creative Fields