LET’S ON AIR 2021's profileLâm Hoàng's profile

ĐŨA LỆCH (MINH HỌA)

Tôi và Duy Phong gặp nhau vào một chiều nắng nhạt, vạt nắng buồn cuối ngày nhẹ nhàng hôn lên thềm lá, và đó cũng là nơi chúng tôi trao cho nhau nụ hôn đầu đời, ngọt lịm và ấm áp như hoàng hôn buổi ấy.
Những cơn mưa đầu mùa của Sài Gòn bắt đầu ghé thăm thành phố, tôi cùng Phong ngắm mưa, nhâm nhi tách trà trong một góc cà phê bên khung cửa sổ và thưởng thức từng nốt nhạc ngọt dịu bên tai. Và dẫu mưa, dẫu nắng, Duy Phong vẫn luôn ở đó, chở che cho Châu Nhi này. Cậu ấy đôi khi là chiếc ô, đôi khi là chiếc áo khoác và đôi khi còn là cục sạc vào những ngày buồn hiu. Không biết tự bao giờ, tôi đã muốn Duy Phong ở bên cạnh mình nhiều hơn số giờ mà thế giới có. Không biết tự bao giờ mà Duy Phong đã mang về cho mình thật nhiều vitamin niềm vui.
Hôm nay, khi bắt gặp những ánh mắt của mọi người, trong lòng tôi bất chợt có chút gì đó lợn cợn. Tôi chẳng thể nào thoát khỏi sự tự ti về bản thân mình. Về thân hình gầy guộc, về chiều cao khiêm tốn, về cái đầu tóc bù xù hay cặp kính dày cộm. Mỗi lần đi cùng Phong qua một đám đông, tôi thường cúi mặt, tôi sợ ánh mắt của mọi người. Sợ cái ánh nhìn hơi nhướn mày khi nhìn tôi và sợ cả ánh mắt lấp lánh của những bạn nữ xinh xắn khi nhìn Duy Phong. 

Bản thân tôi đã luôn băn khoăn “Liệu có khi nào cậu ấy sẽ không còn bên cạnh mình vì một người nào đó tốt hơn không?”. Và có lẽ một ngày nào đó vì ngoại hình của mình mà Duy Phong sẽ không còn bên mình nữa? Ý nghĩ ấy như nuốt chửng tôi. “Phải rồi", vì sẽ chẳng có ai muốn ở bên một người không có gì đặc biệt và nổi bật cả. Rằng bản thân mình sẽ chỉ mãi là một chiếc đũa lệch với Duy Phong, mãi không thể sánh bằng người như cậu ấy.  Và trong khoảnh khắc, tôi chợt nhận ra rằng ngay từ ban đầu Châu Nhi đã là một chiếc đũa quá lệch so với Phong.
Giá như hoàng hôn nào cũng đẹp như hoàng hôn của buổi đầu gặp gỡ. Giá như hoàng hôn nào cũng có Duy Phong ở cạnh mình. Giá như trên thế giới này chỉ có mình và cậu. Và giá như Châu Nhi này có thể mặc kệ những ánh nhìn từ bên ngoài mà tự tin với bản thân mình hơn. Giá như hôm nay mình không từ chối cuộc hẹn cùng Phong mà trốn ra đây khóc một mình, thật tệ.
- Này!

Bất giác, một giọng nói quen thuộc cất lên từ phía sau tôi. Là Phong.

Cậu xoa đầu tôi, bàn tay ấm áp, quen thuộc ấy thật đúng là điều tôi luôn cần. Khi còn đang thẫn thờ không biết tại sao cậu ấy lại xuất hiện ở đây thì…

- Suỵt, đừng nói gì cả, hãy chỉ nghe tớ nói thôi. 

“Cậu nghĩ chúng ta là đũa lệch, cậu nghĩ chúng ta không hợp nhau, cậu nghĩ bản thân có đầy những khuyết điểm, chiều cao khiêm tốn, cặp kính dày cộm, ngoại hình bình thường và còn vô số những nỗi lo khác. Tớ hiểu, nhưng cậu biết không, trong mắt tớ, đó toàn là những ưu điểm và chỉ mỗi riêng cậu có mà thôi. 

Chỉ có một điều khiến cậu trở nên không xinh đẹp thôi, đó là không nhận ra vẻ đẹp của bản thân, lúc nào cũng chăm chăm nhìn vào khuyết điểm của mình và tự ti vào điều đó. Chỉ là đừng bao giờ từ đánh giá thấp mình như thế nữa. Được chứ? Hãy cứ là chính cậu. Vì đó mới là Châu Nhi mà tớ biết. Là Châu Nhi của Duy Phong". 

Trong từng câu nói, tôi nghe được nhịp thở của Phong và ánh mắt nhìn sâu vào nỗi buồn của tôi.

Hoàng hôn buổi ấy vẫn như ngày đầu chúng tôi gặp nhau vậy, vẫn ấm áp, vẫn hiền hoà... giống ánh mắt khi cậu nhìn tôi. Tôi cảm nhận được đôi mắt mình đỏ ửng và trái tim đang rung lên từng hồi. Tôi ôm chầm lấy Phong, vòng tay rộng lớn của cậu ôm trọn tôi vào lòng hòa tan tất cả những nỗi buồn, nỗi tự ti mà bấy lâu nay tôi đang tự giam cầm chính mình vào nó. Ngay lúc này đây, tôi mới nhận ra tình yêu mà Phong dành cho tôi nhiều đến nhường nào. 
Tròn một năm tôi và Phong bên nhau, tình yêu giúp tôi nhận ra nhiều thứ.

Rằng sẽ luôn có một người nhận ra vẻ đẹp từ bản thân ta mà có thể ta chưa bao giờ hay biết. Rằng sẽ luôn có một người nhắc ta yêu thương chính bản thân mình. Rằng mọi hình thái của vẻ đẹp nên được trân trọng và gìn giữ công bằng như nhau. Rằng mỗi đoá hoa trong vườn đều đẹp theo cách riêng của nó. 

Rằng chúng tôi - một cặp tình nhân, đẹp theo cách của đũa lệch!
ĐŨA LỆCH (MINH HỌA)
Published:

ĐŨA LỆCH (MINH HỌA)

Published:

Creative Fields