Uyên Nguyễn's profile

Phượt xuyên màn đêm

HẾT DỊCH MÌNH LÀM CHUYẾN PHƯỢT ĐÊM NHÉ ❤ 
    Bao lâu rồi chúng mình chưa đi phượt đêm? Kể từ đợt dịch bùng trở lại vào đầu năm, tính ra chắc là nửa năm luôn rồi.  Vậy để tui kể bạn nghe cái lần đi phượt đêm gần nhất của tụi tui nha.
   Cái hồi chưa bùng dịch như giờ á, tụi tui có lên kế hoạch đi Hồ Dầu Tiếng bởi đây cũng là nơi hoang sơ để khám phá và trải nghiệm trông thú vị kiểu gì đó. Cả lũ lên kế hoạch rồi hẹn nhau tập trung lúc 1h sáng dưới chung cư để cùng nhau xuất phát mà do tui quá háo hức nên không thèm ngủ rồi thức tới giờ tập trung luôn😅.   
   Đúng 1h, tui với khuôn mặt ngáo ngơ, nửa tỉnh nửa mê do cơn buồn ngủ nhưng vẫn lếch cái thân xuất lầu tập trung với chúng nó. Tầm nửa tiếng sau thấy cũng hơi đủ đủ, tụi mình điểm lại quân số thì tá hỏa "Ủa, LEADER đâu rồi, chắc kèo ôm bạn gái ngủ quên nhóm rồi quá 🤷🏻". May sao trời không phụ người, vừa nhắc cái thấy ổng phóng như bay tới còn tỉnh bơ "Say hi" như không biết chuyện ổng đi trễ vậy á. 
  Tưởng rằng đã đủ thành viên rồi nhưng lại lòi đâu ra thêm một "thánh đi trễ". Quạu quá, LEADER bắt máy gọi hỏi xem "thánh" đó đâu rồi thì bên đầu dây kia kiểu: 
- Alo, đang ngủ, gọi quái gì vậy ba ?  
- Vậy mày ở nhà luôn nha bọn tao đi, tiền mày đóng rồi thì xung quỹ nhá. 
- Ơ ơ, tao quên, nãy xem bóng đá xong định chợp mắt xíu rồi đi😅
- Thế chợp mắt tiếp đi nhá. Ngủ ngon! 
- Từ từ cháo cũng nhừ mà, gấp gáp dị, 15 phút, à không, 10 phút là thấy mặt tao liềnnnnn
- 10 phút không có mặt thì đắp mền ngủ tiếp đi nha. Hiền quá mày lên đầu tao ngồi luôn rồi😒 
- Ủa, ngồi lâu rồi mà giờ mới biết hả ba🌝 
     Dứt câu, cả bọn cười phá lên vì biết "cái ghế" này ngồi hơi êm. Đến tận 2 giờ thì "thánh" cũng đã xuất hiện rồi cả đám xuất phát luôn🏁   
   Phóng trong màn đêm cùng sương mờ ở Sài Gòn mà cứ ngỡ như là đang ở Đà Lạt vậy, vừa lạnh vừa chả thấy đường đâu, tui ngồi sau mà gió vả mặt đôm đốp không trượt phát nào. Đi được một đoạn thì đoàn bị chia làm hai như cách tui với đứa bồ cũ chia tay vậy á :) Một đám thì mê tốc độ phóng "vèo vèo" bỏ xa đoàn, tụi tui thì toàn mấy đứa không có kinh nghiệm chạy đêm nên chỉ dám cố gắng chạy nối theo cho kịp.
   Đi khỏi thành phố cũng khá xa mà còn trong tâm thế bị bỏ lại, tụi tui vời sợ vừa nhìn nhau và nhận ra rằng không một ai biết đường khi xung quanh lại là rừng cao su cùng một mảng đen vô tận. Trong khi ông leader đuổi theo đám "Racing boys" và vẫn chưa thấy quay lại thì chị Google Map cứ như ánh sáng thần thánh thắp sáng con đường kia😱. Chạy một hồi thì cũng thấy lại được cái đám "bỏ bạn bỏ bè" để sống cùng với đam mê kia.
  Số má kiểu gì mà lại đi thêm 1 đoạn gặp xui xẻo khi một bạn trong đoàn vì xe có sự cố nên mọi người phải dừng lại kiểm tra. Mà mấy bạn biết đó, 3-4 giờ sáng thì chỗ quái nào mở cửa mà lại ở trong rừng cây nữa chứ. Hên cái lúc nào đoàn tụi tui đi cũng phải vác một ông bên SOS với mớ đồ nghề nên chỉ sửa mất 30 phút là cả lũ lại phóng nhanh cho lẹ để đến nơi.     
   Kết quả hả? Thì như bao câu chuyện tình đẹp khác (không phải của đứa viết bài này), trải qua n+1 gian nan và quãng đường dài mịt mù thì lũ bọn tui cũng đến nơi, vừa kịp đón bình minh coi như có gì đó đền đáp. 
   Vậy mới nói, cuộc đời mà, đôi khi chúng ta nên tự mình bước chân ra khỏi vùng an toàn, gặp những con người mới, trải nghiệm nhiều thứ mới lạ hơn nữa. Tất cả những điều đó sẽ làm nên một thanh xuân nhiều màu sắc để sau này, dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta vẫn có thể nhìn lại những gì chúng ta đã trải qua một cách hạnh phúc nhất❤
    Hết dịch hãy trải nghiệm một lần phượt đêm xem như thế nào nhé!


Phượt xuyên màn đêm
Published:

Phượt xuyên màn đêm

Published: